Phá Quân
Bàn thêm về Phá quân!!!
SSM78
Theo TTL thì Phá quân tại mão dậu tuổi ẤT tân quý không nguy hại
– Phá tại Dần thân tuổi Giáp Đinh kỷ quý không nguy hại.
– Phá tại Tỵ hợi tuổi Mậu không nguy hại.
– Phá tại thìn tuất ngộ khoa tuần lại trở thành tốt ” Trai bất nhân phá quân thìn tuất, ngộ khoa tuần phản ác vi lương” nếu tuổi mậu có cách này thì lại hoạnh tài.
– Phá quân là một Hao tinh, đặc tính của phá quân là hao tán, đổ vỡ dù có thành công đến mấy thì trên bước đường công danh luôn gặp những nghịch cảnh ngang trai và trở lực. (túm lại phá quân là một hao tinh đóng đâu hao đấy, đóng phu thê hao tán phu thê, đóng mệnh gây hao tán đổ vỡ xa cách lục thân) người có Phá thủ mệnh nên xuất ngoại thì hợp cách.
– Người Phá quân luôn sống trong môi trường đầy dẫy sự nguy hiểm, cạnh tranh, giữa sự sống và cái chết với những cám dỗ dình dập, họ phải đối mặt với điều này hàng ngày như cơm ăn áo mặc vậy. chính điều này đã hình thành trong con người phá quân một tính cách không chịu khuất phục dù gặp bất cứ nghịch cảnh nào đến với mình, và họ có thể bất chấp thủ đoạn chỉ để tồn tại… ranh giới giữa THIỆN VÀ ÁC của người có phá quân rất mong manh, (chỉ cần buớc một chân là có thể bước qua ranh giới đó, quan trọng là người đó bước sang bên nào mà thôi, vì vậy đối với nguời có phá quân thì ý trí và nghị lực thôi chưa đủ mà còn cần phải lấy chữ Đức làm trọng, lấy luân thường đạo lý làm lẽ sống thì mới mong đem đến sự thành công toàn vẹn ).
– Đặc biệt trong suy nghĩ người phá quân khi chưa chọn được cho mình hướng đi họ luôn bị giằng co giữa lý tưởng sống và Định lệ xã hội, luôn phải đấu tranh để lựa chọn giữa thực tại và luân thường, vì vậy chỉ cần bản thân họ cảm thấy có một lý tưởng rõ ràng thì họ có thể bất chấp tất cả để đạt được mục đích và lý tưởng của mình, dù phải trả giá như thế nào đi chăng nữa, khi họ đã bất chấp thì cái luân thường đạo lý được họ ném vào xọt rác không thương tiếc!
– Điểm yếu của người có phá quân là sự không phân định rõ ràng được ranh giới mình đang đứng, thích nge những lời tâng bốc, nịnh hót vì thế dễ gây ra sự ngộ nhận ảo tưởng điều này làm người phá quân rất dễ đi vào con đường lầm lạc vì chính mình bị cuốn theo không chủ định (đâm lao phải theo lao).
– Vì vậy người phá quân đặc biệt cần Khoa và Tuần để kiềm chế, biến cải, khoa chỉ về học thức, sự nhận thức đánh giá một cách đúng đắn giữa đúng và sai giữa thiện và ác, Tuần kiềm chế bản năng xấu, tính nỏng nẩy bất chấp của phá quân…(ví như thú rừng được người thuần chủng vậy).
– Rất cần Thiên lương, lộc tồn, hoá lộc, thiên hỷ để biến cải, kiềm chế tính điên của phá quân. (Tất cả chúng đều mang chức năng giải hoạ cho phá quân bằng những đặc tính của mình thiên lương chỉ về sự nhân từ, đức hạnh, nhân đức, lộc tồn cẩn trọng may mắn, nhậy bén, hoá lộc thiên hỷ chỉ sự may mắn và ứng biến trong mọi hoàn cảnh.)….
Tóm lại người phá quân như một anh cảnh sát được gài vào hàng ngũ địch và khi anh ta sống trong hàng ngũ địch, anh ta được đối xử tử tế và chân thành, anh ta đã nẩy sinh tình cảm với đối phương và trong anh ta luôn có sự giằng co giữa thiện và ác, giữa những người đồng đội đang chờ đợi anh ta và những người bạn hiện tại đối xử với anh ta thực lòng và chân thành ở bên cạnh anh ta….nên chỉ cần xẩy chân là anh ta sẽ đi theo một chiều hướng khác, lúc này anh ta cần phải phân định được rõ ràng lý tưởng của mình, giữa đúng và sai, giữa thiện và ác, luân thường và đạo lý (nếu không có sự kiềm chế soi sáng họ rất dế trở thành “tôi bất trung con bất hiếu” ranh giới của họ thật sự mong manh!!!
(Dẫn theo trang hoc-tuvi.blogspot.com)