THAM ĐÀ CÁCH – CÁCH THAM LANG ĐÀ LÀ hội họp
Cách THAM ĐÀ.
Tham Đà là do 2 chính tinh THAM LANG và ĐÀ LA phối hợp với nhau tạo thành 1 cách. Có giá trị khi THAM và ĐÀ đồng cung với nhau hoặc từ vị trí THAM LANG có ĐÀ LA tam hợp. Nếu ĐÀ LA xung chiếu là cách THAM KÌNH. Bạn đừng ngộ nhận nhé, lúc đó KÌNH DƯƠNG tam hợp với THAM LANG.
Có những câu hỏi đôi khi tưởng chừng rất giản dị nhưng thật ra trả lời không dễ, vì khi trả lời kéo theo nhiều vấn đề khác. Và nhiều vấn đề khác nữa. Thành ra đôi khi chẳng biết trả lời sao.
Có bạn hỏi THAM ĐÀ là gì? Câu trả lời buộc lòng phải chọn là:
Ham muốn và đeo đuổi.
Nhưng nếu hỏi như thế là xấu hay tốt. Câu trả lời cũng là:
Làm sao tui biết được. Đó là câu trả lời chính xác nhất. Nếu trả lời tốt hay là xấu, rõ ràng là thiếu trình độ. Vì sao có chuyện lạ lùng như thế. Lỗi ở đâu. Lỗi chính là người đặt câu hỏi.
Vậy thì vấn đề nằm ở đâu? Làm sao mà tôi biết sao THAM LANG của anh tốt hay là xấu. Đóng ở đâu chẳng biết. Làm sao biết cái đeo đuổi đó hay hoặc dở. Ta có vô số ví dụ cụ thể như.
Tôi ham muốn học TỬ VI và tôi quyết tâm đeo đuổi. Ví dụ rất thực tế.
Tôi ham mê cô ta, tôi quyết đeo đuổi đến cùng. Ví dụ rất thường gặp.
Tôi ham muốn được ra nước ngoài để học tập (làm việc… hoặc kiếm vợ tây cho biết mùi)
Tôi ham chơi chứ không ham học, tôi đeo đuổi… game, cày từ sáng đến tôi, từ ngày này qua ngày khác rất kiên trì. Cha la, mẹ oán mặc kệ. Chuyện cũng dễ gặp ngoài đời.
Tôi ham muốn đeo đuổi lập trường của tôi… Vô số cái ham muốn và đeo đuổi.
Trên là những ví dụ rất cụ thể. Ta thử đến với ví dụ cuối. Lập trường của bạn là gì, hay dở, đúng sai làm sao người viết biết được. Ngay cả bạn có lập trường hay không người viết cũng chưa biết, đâu dám đoán định thành bại, hay dở, tốt xấu… nếu có 1 nhận xét gì them rõ ràng ẩu tả vô trách nhiệm.
Vậy thì mấu chốt đặt ra là. Chỉ biết 2 yếu tố mờ nhạt như thế, câu trả lời cũng nhạt nhẽo như thế là đúng nhất. Làm sao biết được ĐÀ LA của bạn là gì.
Cơ bản là có nhiều dạng ĐÀ LA.
Vì ĐÀ THÁI, ĐÀ HƯ, ĐÀ ĐÀO, ĐÀ LỰC, ĐÀ PHỦ. Vì ĐÀ LA có thể là trở ngại, là tiếng la hét, là hướng dẫn… là sự đeo đuổi. Mà đeo đuổi cái gì? Là đường lối, là gái, là công danh, là xe cộ, là bài bạc… những cái đó nằm trên lá số của bạn. Thành công hay thất bại cũng nằm trên lá số của bạn, tốt hay xấu. Đúng hay sai cũng nằm trên lá số.
THAM ĐÀ tốt hay xấu, thành hay bại … chính các sao quanh đấy đánh giá.
Đến đây, trả lời bậy bạ là thiếu trình độ. Trong lúc người hỏi vốn đã không có trình độ. (Đó là sự thật đấy, và còn có tính thiếu trung thực là che giấu, hoặc là thiếu trình độ TỬ VI. Hai cái phải chọn một mà thôi)
Vậy thì có nên hỏi THAM KÌNH là gì, LƯƠNG KÌNH là gì… Cái cảm giác hỏi dễ thế mà “không thèm” trả lời. Đâm ra oán ghét người viết tội cho người ta.
Chưa hết, mặt trời là sao gì? Trời ạ, lo học đoán TV cho đúng đi đã, cái đó quan trọng hơn. TỬ VI là của Ấn Độ hay Trung Quốc, người viết chẳng hề bận tâm. Cái bận tâm nhất là đoán cho đúng. Nhất là sau khi người viết minh chứng, THÁI DƯƠNG và THÁI ÂM không phải là mặt trời, mặt trăng nhiều người rất tò mò. Hơi đâu bận tâm cái cao siêu cho mệt. Trong khi cái căn bản lại không quan tâm. Lại có người đoán lá số của mình không xong lại cả gan đoán tình hình thế giới. Đi như thế là lộn đường lạc nẻo, đừng làm quá sức của mình…
Bài viết này bày tỏ nỗi khó khăn khi muốn giải thích điều gì đó, rất khó vì phải giải thích những vấn đề liên quan.
Tham Đà là ham muốn và đeo đuổi nghe tưởng chừng nghèo nàn cách luận đoán. Nhưng vô số lời giải trong đó. Đáp số trả lời lại nằm trong lá số. Lại ví dụ tiếp cho rõ ràng thêm.
Mầy mà ham muốn đeo đuổi con đó ta từ từ mầy nhé. Nhưng có người lại là.
Nhờ ham muốn đeo đuổi mà thành được như ngày hôm nay.
Có nhiều việc tưởng chừng như dễ nhưng thật tế chẳng dễ dàng. Bởi thế càng nghiên cứu TỬ VI chúng ta cảm phục người xưa rất nhiều. Các câu phú giản dị như “THIÊN ĐỒNG ngộ KHÔNG KIẾP bất cát”. Đúng là bất cát, chết cũng bất cát, chuyện phiền toái về con cái cũng bất cát… Bởi vì THIÊN ĐỒNG đi với CỰ MÔN có cái bất cát khác với THIÊN ĐỒNG không có sao này. Rồi ĐỒNG KHÔNG KIẾP có HOẢ LINH KÌNH ĐÀ KỴ HÌNH không. Và đi với các Bàng tinh như TUẾ HỔ PHÙ khác với TANG HƯ KHÁCH, lại càng khác với ĐÀO HỒNG HỈ. Càng suy nghĩ càng thấy với 2 yếu tố như vậy cũng chỉ được phép nói như vậy mà thôi. Từ đó, chúng ta vô cùng cảm phục người xưa với những câu phú hay để lại, có tính nhắc nhở.
Người viết thú thật đi từ những câu phú giản dị, thậm chí rất giản dị. Như, “TỬ PHỦ toàn y Phụ Bật chi công” với nghĩa vô cùng giản dị TỬ PHỦ hoàn toàn dựa vào công trạng của Phụ Bật. Nếu chấp nhận dễ dàng như thế, chẳng bao giờ có TVUD ra đời. Hừ, TỬ PHỦ là cái quái gì nhỉ, bộ SÁT PHÁ không cần Tả Hữu sao? Những nỗi bận lòng ấy, theo người viết đi từ chiến trường về hậu phương, từ ghế học đường đến khi ra ngoài xã hội. Nhờ ham thích TỬ VI cũng giúp quên đi những buồn phiền lo lắng khác.
(Dẫn theo trang tuvitoantap.blogspot.com)