Một chuyện vui vui
Có một việc khá vui xảy ra, về số Tử Vi. Một bà kia mua sách Tử Vi về học. Tra sổ được, nhưng khi đoán thì cứ trong sách dạy sao, là theo ngay đó một cách hình thức để đoán càn… Làm suýt xẩy ra một trận giặc lớn. Bà này thấy trên lá số Tử-Vi của ông chồng, cung Thê có Tả Phù, Hữu Bật liền điểm mặt ông chồng:
– Này nhé! Ông vợ hai, vợ ba mà giấu tôi.
– Lạ nhỉ! Bà căn cứ vào đâu?
– Á, à, chưa hết. Mạng ông lại có Đào Hoa chiếu nữa, chết rồi! Vậy mà tôi cứ tưởng ông tử tế chứ.
Ông chồng nghẹn ngào bảo:
– Bà lố rồi! Bà căn cứ vào lá số Tử Vi mà nói thì chết tôi rồi!
– Thì căn cứ vào đó là ăn chắc, chứ bộ tôi vu khống ông sao?
Bà làm dữ với ông. Mấy ngày trời, bà vẫn đinh ninh là ông có vợ hai, vợ ba, cho người theo dõi… Nhưng chả thấy gì lạ. Ông chồng hàng ngày vẫn đi làm rồi về, nhưng mỗi khi đi hơi trễ thì bà làm mặt lớn mặt nhỏ.
– Ừ! Ghé con nào? Tôi sẽ tìm ra và phanh xác nó.
Ông chồng bực mình quá, bảo vợ:
– Bây giờ tôi với bà thử cùng tìm một ông thầy nào thật tài, đến hỏi. Nhưng tôi không tin, vì sự thật, tôi chả có gì cả, mà bà cứ bảo mãi thế là tôi sẽ bỏ nhà mà đi cho xem.
– Ừ, có rồi! Đi… Thì ông đã quyết đi lâu rồi. Tôi xem ông lúc này đã đổi ý, tôi thấy rõ quá.
Công việc cứ như thế, lằng nhằng mãi cả tháng. Hết sức chịu đựng, bèn đến tôi hỏi ý kiến.
Tôi hỏi:
– Theo lá số này, thì không thể đoán là nhiều vợ, mà phải đoán bà vợ hiện tại của ông có tài đảm đang, cả một bầy tôi trai, mọi gái không bao giờ làm vừa lòng bà. Bà săn sóc cho ông, bà lo cho ông, như thế ông có cả 5, 3 vợ vậy. Có phải thế không?
– Đúng là vậy! Còn việc bé mọn tôi bao giờ có. Tôi thề…
– Ông không phải thề… Trước đây, lúc ông chưa cưới bà, ông đã hư trên dưới 3 đời. Nghĩa là đi coi mặt, hứa hẹn xong, nhưng rồi vì một lẽ gì chả hiểu, rồi hỏng. Mà hỏng một cách đau thương và hiện tại vẫn còn yêu nhau trong lý tưởng. Cả hai ba lần như thế. Có vậy không?
Ông ấy ngồi suy nghĩ, cặp mắt lim dim và nhìn một cách xa xăm, dường như ôn lại quãng đời đã qua, có nhiều sóng gió ở tình trường.
Ông kể lại cho tôi nghe. Là ông đã yêu tha thiết, và công việc hai bên đã ưng thuận. Rồi bỗng một việc không đâu xảy ra, vị hôn thê ra đi… Ra đi trong lúc khói lửa mịt mù… Và đến nay chưa rõ số mạng sống chết thế nào.
Tôi nói:
– Sao Thiên-Hình và Kình tại cung Thê đây… là chắc người đó đã mạng chung.
Ông ấy nói:
– Lần thứ hai cũng như lần trước. Tôi không hiểu sự thật rồi đây sẽ như thế nào, nhưng tôi vẫn yêu những người ấy.
Tôi đã nói với vợ tôi, hồi trước ngày cưới, rằng tôi đã lỡ hai lần.
Tôi cười bảo:
– Tả-Hữu ngộ Hình, Kình thì bị hỏng 2,3 đời vợ một cách đau thương chứ không phải là nhiều vợ đâu.
Học kỹ, đừng học lơ lơ
Học Tử-Vi, cần học cho kỹ lưỡng, bởi nó vô cùng phức tạp. Học lơ lơ, có khi hại. Câu chuyện vui vui mà tôi vừa kể các bạn nghe là một vụ điển hình.
Chê nhau là “dâm”
Một trường hợp khác nữa, xảy ra giữa đôi vị hôn phu và vị hôn thê, cũng đều là tay Tử Vi một cây, theo người trong cuộc tự xưng. Câu chuyện đến tai tôi, là vì một người bạn đã cho biết.
“Cô” thì thấy cậu có Thiên Y, Thiên Riêu thủ Mạng, cho nên do dự và cự tuyệt. Nhưng cậu lại bảo Mạng của cô đâu có hơn gì, vì có Đào Hoa.
Lấy sách ra mà đoán thì cô và cậu đều lên án bảo vị hôn phu, vị hôn thê của mình là “dâm” cả. Khi người bạn tôi dẫn hai người đến chơi, cho xem hai lá số, tôi bỗng bật cười:
– Tại sao hai bạn nghi kỵ nhau?
Cô ấy nói:
– Không có gì bằng chứng cụ thể song tôi đã có kinh nghiệm về sao Thiên Riêu… Không ai có thể chối cãi nó không phải là dâm tinh, dâm một cách quái ác.
Cô đưa cho tôi xem một cuốn Tử-Vi bằng tiếng Việt.
Tôi cười bảo:
– Tánh nó là vậy, nhưng tại sao cô không để ý coi nó nằm ở cung nào? Thiên Riêu nằm ở cung Ngọ là đặc cách, không còn phải là dâm tinh mà là thứ Văn tinh đa cảm ghê lắm.
Riêu mà ở cung Ngọ, đó là sen mọc trong bùn mà chẳng bị hôi tanh mùi bùn. Không phải dâm loạn đâu, mà là đa tình đa cảm lắm, và cũng cực kỳ thông minh. Thủ mạng ở Ngọ cung thì hay đáo để.
Cô ấy lại hỏi:
– Sách nào nói thế?
– Cô có học Tử Vi Đẩu Số của Trần Đoàn không?
– Thưa chữ Hán
– Đúng, chữ Hán.
– Thế là chịu.
Tôi bèn lật sách ra, đọc cho cô ấy nghe. Cậu ấy cũng ngồi nghe. Một hồi lâu cậu lắc đầu, bảo:
– Mình cứ đọc ba cái cuốn sách ấy là chết. Bây giờ tới phiên tôi, tôi đã đã hết sức ân hận vì có lẽ cũng hiểu lầm.
Tôi nói:
– Dĩ nhiên rồi. Cậu thấy Đào Hoa thủ Mạng, chê là dâm tinh. Nhưng cậu nên xem kỹ Đào Hoa đứng chung với Nguyệt Đức lại có Tử Phủ thì sao gọi là dâm. Đây cũng như lá số của cậu. Đào Hoa ở đây là sao đa cảm đa tình thôi. Lại có Tử Phủ thủ cung, thì lại rất là đứng đắn.
Thảo nào hai người cùng rất ghét dâm tinh. Có hai thứ dâm:
Dâm mà cao thượng thì gọi là đa cảm, đa tình; còn dâm mà bị hãm địa và ngộ nhiều hung tinh mới đáng sợ.
Đào Hoa mà ngộ sao Thai
Chồng vừa đi khỏi, dẫn trai vào nhà
là đúng, nhưng ở đây có sao Thai. Mà sao Thai là chiếu (biên chiếu hay chánh chiếu) là không phải gọi là Thai, Đào, tức là hai sao phải ở cùng một cung mới phải.
Hai người cùng cười lên. Và cả thảy cùng cười trong thông cảm…
Để tạm kết thúc một câu chuyện cải số
Lời Tòa Soạn – Trước đây cụ Hoàng Hạc có nhiều câu chuyện về việc cải số. Đó là một sự huyền vi lạ thường của lá số Tử Vi. Có hai ý tưởng đối kháng nhau: Nếu số mạng được ấn định hẳn hoi trên lá số, thì không còn vấn đề cải số, và con người cũng không còn giá trị gì. Ngược lại, con người có thể cải số và như vậy thì lá số Tử Vi sẽ không còn giá trị nào. Sự thật ở đâu? Có thể nghĩ rằng số mạng vẫn có, và đó là do cái nghiệp từ kiếp trước của mình tạo nên. Thường thường là trong kiếp này, mình vẫn phải chịu cái nghiệp đó, và mình chỉ thay đổi được phần nào thôi.
Cũng có những việc mình làm tốt mà được “phúc báo nhãn tiền” nhưng cũng được một phần nào thôi, chứ vẫn có số. Thí dụ có số mạng tù tội thì vẫn bị, nếu cải số, cũng chỉ phần nào, nghĩa là bị nhẹ thôi. Ngoài ra nữa, những thánh nhân phi thường mới quả thật là cải được số, và không phải là người phàm có thể cải được. Sau đây là đoạn cuối của một câu chuyện đương dở dang…
Sau những câu chuyện của cô gái mạng Mộc bị anh nhân tình mạng Hỏa lừa tình, qua những câu chuyện của những vị chân tu biết mình mạng xấu, nhưng đã đổi hẳn được mạng rồi đến chuyện một anh bạn biết số mình sắp chết, đã đi tu một cách thiệt tình trong một ngôi chùa, nhưng rồi vẫn chết vì đạn lạc).
Các bạn tôi nghe kể chuyện anh bạn quyết lòng đi tu để cải số, nhưng vẫn bị chết, thì đều không nói nữa, và mỗi người theo đuổi một ý tưởng gì mông lung.
Bỗng một người bạn hỏi:
– Như vậy thì định mạng là hẳn rồi. Những kẻ nào sửa được số mạng phải là những kẻ phi thường. Và đã là phi thường thì phải kể rằng họ là ngoại lệ rồi.
Tôi nói:
– Cái nghiệp của con người thật là đáng sợ. Tôi nhớ chú tôi là một nhà tu, có kể cho tôi nghe một câu chuyện sau đây:
“Ngày trước có một vị chân tu, tu đã lâu năm và đã được thành chánh quả. Song khi người ấy đắc ngộ thì biết cả quá khứ, tức là tiền kiếp của mình. Ông ấy biết rằng tuy tu được và lập nhiều công quả, song mà còn một cái (nợ) phải trả, một cái (nợ) máu. Ông kiếp trước đã giết chết một người, nay trước khi mãn kiếp, dù tu cao thế nào cũng phải trả quả ấy. Ông ngồi ở cạnh ven rừng, biết ngày ấy có người mà ông đã giết, sẽ đến. Ngày ấy quả gặp người đó, nhưng người này thấy ông thì chắp tay vái bởi ông mặc sắc phục nhà tu. Ông kêu người ấy lại, và yêu cầu hãy giết ông (làm phước).
Người ấy cự nự:
– Tại sao ông nói kỳ vậy? Tôi là người lương thiện và tuy không tu cũng tu. Khi không, ông lại bảo tôi làm tên sát nhân. Không thể được.
– Nhưng tôi là người bằng lòng cho ông giết làm phước. Bằng không tôi sẽ không bao giờ dứt được nghiệp chướng.
– Không! Tôi không tin. Tôi không thù oán gì với ông.
Người ấy cười rồi đi, thì nhà sư theo sau, đánh cho ông ấy một cái đấm. Người ấy tức đánh lại, thì ông sư rút dao ra kháng cự. Người khách giận rút kiếm ra đỡ. Té ra ông sư đã thu ngọn dao, va ngọn kiếm người kia đã chĩa thẳng vào cổ ông mà đâm tới. Ông ôm lấy lưỡi kiếm, cười to:
– Cám ơn, thế là chúng ta không còn ai sợ ai nữa. Cám ơn.
Nói xong té trên vũng máu mà chết. Chú tôi thuật xong kết luận:
– Nếu số mạng mình phải chết, là mình đã tạo nghiệp.
Có khi mình bị nghiệp hiện thời nữa… Mà cái quả quá nặng, là trong số Tử Vi không có ghi nhưng ta cứ mang nợ và nợ đã quá nhiều, nên quả báo nhãn tiền khiến ta không nên hoàn toàn tin nơi lá số của mình. Cũng có khi nghiệp mình phải chết dữ, mà đời mình làm nhiều ân đức quá to, thì quả báo cũng nhãn tiền, và mình sẽ thoát nạn.
Chú tôi tiếp:
Đời xưa quả báo còn chầy
Đời nay quả báo một giây nhãn tiền
Tại sao có quả báo nhãn tiền
Tôi hỏi:
– Tại sao?
– Là vì chí chúng ta ở buổi giao thời, vào thời hạ ngươi, nên tất cả sự việc đều xảy ra cấp tốc, như cục đá lăn xuống triền núi, lúc từ đỉnh vừa xuống thì lăn nhẹ, lúc xuống gần dưới chân núi, thì lại càng lúc càng tăng tốc độ. Vậy chứ cháu không thấy biến cố ngày nay dồn dập khác ngày xưa cuộc đời ít có những biến cố đột ngột sao? Rốt lại, chú khuyên cháu “hãy tu”.
Tôi hỏi chú tôi:
– Vậy thì có số mạng hay không có số mạng?
– Thì tao đã nói “Có mà không”. Cái đó là tùy ở cái chí của mình, bằng không thì học hành để làm gì?
Khổng Tử và việc cải số
Một anh mới bảo:
– Nhưng tôi muốn hỏi: Vậy phải chăng ta cần kết luận rằng những người có chí lớn có thể cải số mình là một vấn đề ngoại lệ rồi?
Con người, ngoài các bậc “vĩ nhân” ấy, khó ai cải được số. Đó là cái chắc. Tỷ như số Đức Khổng Tử mà cách đây không ai là không biết.
Một anh chặn lại:
– Tôi chưa biết.
– Ông Khổng Tử sanh năm Canh Tuất, tháng 11, ngày mồng 1, giờ Tý. Mạng và Thân đóng ở cung Tý, có Thiên Lương thủ Mạng cư Tý và Thái Dương cư Ngọ chánh chiếu. Như vậy, Ngài là bậc Thánh, số đã định, có sức mạnh tinh thần để cải số gì đâu? Lại còn có Long, Phụng, Tả, Hữu, Thai, Tọa ở cung Phúc. Mạng, Thân đồng cung thì có chí khí vững vàng lại gặp Thiên Lương cư Tý thì hay quá lẽ. Hiền từ trong bụng mẹ hiền ra, dù muốn dù không Ngài cũng đã có một cái nghiệp vô cùng tốt đẹp, phải không? Thiên Lương cư Tý, Thái Dương cư Ngọ, tức là nhất rồi…
Cho nên tôi quả quyết, nếu Khổng Tử mà sinh ra với lá số Kiếp Không thủ Thân, Mạng (gọi là Mạng Không, Thân Kiếp) mà lại sửa Mạng được, trở nên bậc Thánh, thì tôi mới chịu là mình đổi được số mạng. Nói vậy, tôi cũng không phải phủ nhận việc đổi lại số mạng kia, tức là tôi chủ trương không sao đổi Mạng được bây giờ, trong một kiếp người. Đức Thích Ca lúc sinh ra, thầy số đã đoán Ngài sẽ đắc đạo. Vì ngài có nhiều quý tướng mà. Thôi xin bỏ qua vấn đề mà tôi tưởng anh em mình cũng đã đồng ý, là “có Trời mà cũng có Ta”, nhưng không làm sao trong một kiếp người mà ra được một cái nghiệp đã nhiều đời kết tụ.
Theo tạp chí Khoa Học Huyền Bí