Cái vụ “Thân cư Thê“ tự nó không làm mệt cho đương sự, vì cái thân dựa vào vợ hay là phải rắc rối chịu lụy vợ, không phải là một cái mệt đối với những thường nhân. Nhưng nó sẽ mệt đối với những người làm lớn, những nhà cách mạng.
“Thân cư Thê“ – không có vợ, cũng chịu ảnh hưởng.
Có một sự trùng hợp kỳ dị, ông Ngô Đình Diệm và ông Ngô Đình Nhu, có những ngôi sao uy quyền đều nằm ở cung … đàn bà.
Các vụ “thân cư thê“ làm mọi gián tiếp cho đàn bà.
Một bạn hỏi tôi:
– Số tôi lận đận về đường vợ con, vậy chớ tôi ở vậy luôn không cưới vợ nữa như vậy có được không?
Tôi nghĩ rằng cũng có thể tránh được nhưng mà khó. Tôi xin kể câu chuyện một anh bạn có số Tử Vi không xấu không tốt nhưng Thân lại đóng ở Thê. Cái đó mới nguy. Anh ấy khi bàn đến lá số của mình, anh ta đâm ra chán quá nhất định là anh ta không cưới vợ trong khi ấy, anh ta đang hứa hôn với một người. Nhưng anh ta hỏi tôi:
– Tôi muốn sống độc thân có được không?
Tôi nói:
– Sao không được? Anh có chính tinh đắc địa, lại không có dâm tinh thi đâu có khó. Và dù có dâm tinh cũng không sao. Nhưng tôi e rồi anh cũng sẽ “làm mọi“ cho đàn bà. Rất tiếc, nếu “làm mọi” cho đáng, chả nói chi, e rằng lại“ làm mọi” một cách gián tiếp thì mệt quá.
Không lấy vợ cũng cứ làm mọi cho đàn bà
Anh ta hỏi:
– Nghĩa là thế nào?
– Nghĩa là thế nào anh cũng dính. Khó chạy. Tuy nhiên, có “ tận nhân lực “ mới “ tri thiên mạng “. Anh thử xem, nhưng phải cương quyết là nếu gặp đàn bà mà cưới về làm vợ, thì có nhiều sự bất tiện cho sự nghiệp của anh.
Nghe lời tôi, anh không lấy vợ. Nhưng một hôm, anh bảo:
– Khổ quá, “tránh cha mồ mắc cha mả“ “tránh thầy cả gặp thầy con”. Không thèm cưới vợ bây giờ lại kẹt con em gái tôi, chồng nó chết bất ngờ, lại có thêm một bầy con, tôi đã nhận mấy đứa nhỏ và kêu mẹ nó về…. nuôi cả gia đình. Chứ làm sao bây giờ! Khổ quá! Thà là tôi có vợ đi thì dù chúng nó có muốn ở với tôi, tôi bao quanh chúng nó, cũng khổ như là vợ con mình.
Tôi bảo:
– Không sao! Đàn bà mà Thân đóng cung Phu là (nhờ chồng) chứ đàn ông mà Thân đóng cung Thê, dở lắm. Nhất là cung Thê xấu nữa.
Anh nuôi bầy cháu và em gái anh, chỉ cực có cái tiền, chứ không bị hệ lụy ở cái tình. Gặp một chị vợ đòi hỏi nhiều hơn cái đồng tiền của anh …. Vậy thì thà như vậy, đỡ khổ.
Anh ấy đồng ý, nhưng lại nói:
– Thì té ra như lời anh đoán suốt đời làm mọi đàn bà.
– Anh có thương cô em đó không?
– Thương lắm chứ sao không?
Chỉ có hai anh em từ nhỏ không rời. Đến khi lớn lên nó lấy chồng, tôi buồn ghê lắm, nhưng dầu sao cũng phải xa nhau.
Tình máu mủ đậm đà bởi cha mẹ đều mất cả. Trên đời trơ trọi có hai anh em. Mà nghĩ kỹ, nếu tôi không nghe lời anh, thì nay khó xử. Tôi không thể bỏ em tôi và bầy cháu. Nếu tôi phải bỏ một trong hai người nhứt định tôi giữ em tôi. Tội nghiệp, hiện tôi là lẽ sống của cả gia đình nó.
Câu chuyện như thế, hiện nay, tuy anh không lập gia đình, nhưng bầy cháu đều xem anh như người cha và anh đã yêu- thương lo – lắng không khác con đẻ. Một nhà đầm ấm….
Người em gái lo lắng cả vấn đề săn sóc anh còn hơn một người vợ lo cho chồng. Té ra đổi cảnh, tuy khác nhau mà lại y số mạng.
Cải số…. bằng cách trá hình
Về vấn đề cải số, tôi được một nhà lý – số có tài cho biết, việc gì chứ cải số là được ngay. Mình trá hình…. Như xưa kia Khổng Minh cầu thọ bằng cách làm “đám ma“ cho mình…
Tôi nói:
– Dùng “ma thuật“ à!
– Không đâu. Nói phải thì không phải, nhưng không hẳn là vô lý. Là như thế này!
Bạn tôi thuật:
– Có một người bạn quen thân, theo lá số thì năm… ấy phải có việc tục huyền. Hỏi tôi phải làm sao? Tôi bảo: nếu dám làm mà đừng sợ dư luận, thì tôi thử chỉ cho.
– Rồi ông chỉ cách nào?
– Tôi bảo đầu năm ấy… hai ông bà xin (ly dị) đi. Đăng báo hẳn hoi và hai ông bà sau thời gian xa nhau, bà về quê ở một thời gian. Bà không chịu. Là vì bà ta nghi tôi sắp đặt để cho ông ấy cưới vợ khác. bà nói: “Chết thì chết, chứ xa nhau làm việc ly dị công khai nhục nhã lắm. Thiên hạ dị – nghị lắm. Tôi không chịu. tôi bèn cắt nghĩa: mình làm giả, chứ đâu phải làm thiệt. bà cũng không chịu bà vẫn nghi ngờ đây là một âm mưu gì đây.
Tôi khuyên ông chồng:
– Anh có đồng ý với tôi chăng? Và anh tin tôi không?
– Tôi tin mới hỏi. Tôi biết anh đã tiên đoán được nhiều việc không sai, tôi lo lắm! Tôi cũng đã hỏi nhiều người khác rất thông Tử Vi thì họ cũng quyết đoán như anh.
Xin anh bày vẽ cho tôi cách khác, vì vợ tôi khó tánh lắm và nhất là ghen đáo – để.
Tôi bèn nghĩ cách khác:
– Thì anh xin đổi đi nơi khác thật xa, và bảo rằng chừng nào lo xong việc nhà cửa sẽ đem gia đình về đó.
Ông bạn tôi nghe nói, liền nói:
– Được. Trong sở người ta cũng định gởi tôi đi ngoại quốc làm việc ở một tòa lãnh sự. Nhưng tôi ngại xa xôi con toi đang đi học tại đây.
Tôi nói:
– Vậy, anh cứ nhận đi, rồi viện lẽ con đang đi học, anh sẽ lo liệu sau. Miễn là anh đi ra xa vắng gia đình trong khoảng năm nay để tránh tiểu hạn là được. Phải có đau khổ vì một cuộc sinh ly giống như tử biệt thì mới mong thoát! Nhất là anh cũng vừa để cho mất một số tiền.
– Tại sao vậy?
– Vì tài hào cũng là hào vợ nữa, tán tài để cứu mạng vợ anh.
Bạn tôi nghe theo tôi. Nhưng lại hỏi ý kiến mấy thằng bạn khác giỏi về Tử Vi, chúng nó bảo: không sao cứu vãn. Thế nào cũng phải ly biệt vĩnh viễn.
Bạn tôi tâm sự tôi bảo:
– Ăn thua anh, nếu anh tin tôi thì tin không tin không còn là lỗi tôi nữa. Tôi không còn trách nhiệm.
Anh bạn tôi về nghĩ sao không rõ thì tháng sau có sự vụ lệnh đổi anh đi… như anh đã nói. Anh cho tôi hay, tôi nói:
– Còn anh phải “làm mất“ một số tiền.
– Rồi! Tôi đã “phóng thích“ cho một người bạn thiếu tôi gần triệu bạc bằng cách xé giấy nợ nhưng tôi không cho vợ tôi biết mà bạn tôi thì cám ơn tôi lắm!
– Đáng lẽ anh phải cám ơn người bạn đó.
– Đúng vậy nhưng mà anh bạn tôi chẳng hiểu lý do gì tôi lại quá tốt đến thế.
Vậy mà qua tháng 8 vợ anh ấy đau nặng, đánh điện gọi anh về, thì lúc anh đi vắng phải công cán một nơi khác. Đến khi về thì hay là vợ anh đã được cứu chữa. Chỉ trong khoảnh khắc là thấy chết.
Bạn tôi kết luận:
– Tránh số là vậy. Nhưng rồi anh ấy cũng vẫn điêu linh, vì đau khổ lo nghĩ như người đã chết vợ và người vợ anh cũng ở trong tình trạng có chồng mà như mất chồng.
Sau năm ấy anh được hồi hương sau một năm rưỡi xa nhau và theo lời khuyên lén của tôi, anh làm một cái lễ để “cưới lại vợ anh“ lúc này chị vợ anh không còn dám cãi tôi nữa, và để cho chồng làm gì thì làm.
Cải cái số “Thân cư Thê“
Hôm nay xin tiếp câu chuyện đổi mạng đổi số mà tôi vừa thuật cho các bạn tức là chuyện một người biết có số mình có Thân đeo cung Thê muốn tìm con đường tự do (không cưới vợ) để dễ dàng và thênh thang trên con đường làm chính trị của mình.
Chúng tôi đồng ý với anh bạn ấy vì nếu là một nhà cách mạng thật sự cách mạng vì dân vì nước, không nên sớm xây dựng gia đình như Aristide Briond đã nói: Một là khỏi bị ràng buộc trong tình thương mà đâm ra rụt rè e ngại, hai là đừng lôi cuốn vợ con vào cảnh bất thường của con nhà cách mạng. Anh bạn tôi chưa định hy sinh gia đình để lấy gia đình của dân tộc làm gia đình mình.
Anh có lý phần nào nhưng rồi “Thân đeo cung Thê“ rốt cuộc lại cũng là chạy khỏi cảnh đeo theo vì phải gánh vác một gia đình khác. Đó là “chạy cha mồ mắc cha mả, chạy thầy cả mắc thầy con“
(Theo kinh nghiệm của cụ Hoàng Hạc – Thu Giang Nguyễn Duy Cần trình bày trên tạp chí Khoa Học Huyền Bí)